"Trước mặt cô, tôi luôn cảm thấy mình thật vô dụng"
Chị đã kết hôn với chồng được 8 năm. Anh làm việc tại một cơ quan Bộ, còn chị là quản lý trong công ty điện tử. Về tài chính, chị độc lập và cũng không kém cạnh về nhan sắc. Chị đảm đang, mọi việc trong nhà đều do chị lo liệu, đặc biệt là khéo léo chiều chuộng mẹ chồng. Mỗi khi mẹ chồng giận, bà thường ở lại với chị một tháng, coi chị là con dâu hiền thảo. Trong gia đình, chị luôn được nhắc đến đầu tiên khi có việc, dù đôi lúc cảm thấy mệt mỏi vì những yêu cầu không cần thiết. Chị cảm thấy bớt bức xúc khi chồng biết ơn, nhưng anh lại như một khúc gỗ, chỉ dậy ăn sáng rồi đi làm, còn chị thì vội vã dọn dẹp và đưa con đi học.
Chị làm việc 8 giờ mỗi ngày, vội vã về đón con và nấu nướng, trong khi anh chỉ tan sở lúc 4 giờ và đi uống bia với bạn bè. Mặc dù chị cảm thấy bức xúc vì gánh nặng gia đình, nhưng sự biết ơn của chồng cũng phần nào làm dịu đi. Sau 8 năm hôn nhân, chị vất vả với con cái và công việc khiến nhan sắc giảm sút, trong khi anh lại ngày càng béo tốt. Chị khéo léo nhưng anh thì thô kệch, thường để chị phải nhớ mọi việc. Nhiều lần chị nhắc nhở anh đi đón con nhưng anh lại quên, hay khi nấu cơm cũng để xảy ra sự cố.
Khi chị ốm, anh mải lướt Facebook và để nồi cháo trào ra bếp, khiến ga tắt. Điện nước trong nhà hỏng hóc, chị tự sửa chữa mà không cần anh. Dần dần, chị quên đi vai trò của anh trong gia đình, tự lo mọi việc, từ chăm con đến sửa đồ. Cuộc sống của hai người trở nên nhạt nhẽo, chỉ nói chuyện khi có con. Chị coi thường anh, còn anh cảm thấy vô dụng. Anh thường xuyên vắng nhà, lấy lý do làm thêm để tránh nhàm chán.
Chị tin tưởng nhưng cảm thấy bối rối khi thấy anh có giờ giấc thất thường và vui vẻ hơn sau khi đi làm thêm. Chị theo dõi anh và thấy anh vội vàng mua sắm, rồi vào một căn hẻm nhỏ gặp gỡ một người phụ nữ. Chị đứng ngoài chứng kiến cảnh anh chăm sóc nhà cửa và nịnh nọt cô gái đó. Sự sung sướng của anh khiến chị đau lòng. Đêm đó, hai vợ chồng cãi nhau, chị chất vấn anh về tình cảm với người khác, và anh chỉ đáp rằng "Vì cô quá hoàn hảo, nên tôi thấy sợ."
Chị thà làm ô sin cho cô ấy còn hơn làm khách trọ trong nhà, vì trước mặt cô, chị cảm thấy mình vô dụng. Chị bỗng cảm thấy hụt hẫng, nhận ra mọi nỗ lực của mình chỉ để nhận lại câu nói như vậy. Chị không biết ai có lỗi, chỉ thấy tờ đơn li dị lờ mờ trước mắt.


Source: https://afamily.vn/luc-nao-truoc-mat-co-toi-cung-thay-minh-vo-dung-20140512034840226.chn